Mỗi người đều có trong tay mình một thứ gì đó, người có vật chất người có tình thần, tôi ước gì tôi có trong tay là cả một thế giới tình thần nhưng tôi không có được điều đó. ước gì tôi được trở về với tôi ngày trước, một người vô âu vô lo, không biết buồn chỉ biết đến vui, giờ thì không thể được nữa rồi. thật sự tôi thấy hối tiếc khi quyết định sống cuộc sống khép kín và không còn là chính mình. trước kia tôi không nghĩ nhiều như bây giờ, chỉ chơi và vui thôi, giờ chỉ cần một chút thôi cũng khiến tôi nghĩ, nó làm tôi thấy mệt mỏi, tôi thật sự cảm thấy rất mệt mỏi với cuộc sống hiện tại. Mỗi khi mệt mỏi tôi lại nhớ đến bạn, nhớ đến tôi trước kia, tôi ước ao nhờ giờ có cố gắng tôi cũng không thể làm cho mình được như trước kia nữa.
Nếu có một điều ước, nhất định tôi sẽ ước cho mình có một tấm vé đi tuổi thơ của mình.
Tôi có một đứa em, tôi thấy tiếc cho nó vì nó đánh mất tuổi thơ của mình quá sớm, trong khi tôi may mắn hơn là không đánh mất tuổi thơ của mình. nhưng em tôi có may mắn hơn tôi là nó có được những thứ mà tôi có ao ước cả đời cũng sẽ không có được như nó. Tôi ước gì được như nó có một chút tuổi thơ thôi nhưng có những thứ rất quan trọng đối với mình. liệu tôi có quá tham lam không. tôi cũng không biết nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét