Vậy là sắp hết năm rồi, ngoảnh lại mình vẫn không khác là mấy, chỉ một chút thôi, chán ghê, giờ đầu mình trống không không có gì cả, giờ mình cũng không biết mình muốn gì nữa?
Tự dưng ngồi đây lại chợt nhớ đến bạn, h biết h sẽ ko thể đẩy được bạn ra khỏi ý nghĩ h, h biết đôi lúc cũng chỉ là thoáng qua, bây giờ h ko muốn gặp lại bạn, thật sự là như vậy, h sợ h gặp bạn h sẽ ko lại chính là h nữa. Biết làm sao đây khi trái đất luôn tròn mà, ko lẽ đó là số mệnh của h rồi, h ko muốn vất bỏ mọi thứ chỉ vì một lí do đó đâu nó thật sự ko cần thiết mà. nhưng h phải biết làm sao khi đây lại là số mệnh của h rồi, đó là cảm giác và ko hiểu tại sao nó lại hiện hữu v làm cho h thấy sợ. Giờ h thật sự muốn đẩy bạn ra khỏi ý nghĩ h nhưng biết làm sao khi đôi lúc nó vẫn chợt đến.
Thứ Hai, tháng 12 12
Thứ Năm, tháng 12 1
gửi ju của em
Ghét ơi là ghét cơ, ghét vô cùng luôn ý. em cũng không hiểu tại sao cái hôm nghe ju nói "a thấy trên mặt em có nét gì đấy buồn buồn ko thể nói ra". ko hiểu sao tự dưng lúc đấy em ghét ju thế ko bit nữa, tự dưng hôm sau em thấy nhớ ju mới lạ chứ, tự dưng e chợt nhận ra "đã đến lúc mình nên đi trên một con đường mới, và e nhận ra trong con đường đó có hình bóng của ju, e cũng chợt nhận ra ju thật sự đúng là bờ vai vững chắc, bờ vai yêu thương, bờ vai để em có thể dựa vào trong những lúc e gặp khó khắc khi đi trên con đường mới. lúc này em cũng thật sự muốn là bờ vai yêu thương để mỗi khi ju thấy mệt mỏi và cần một chỗ để tựa vào cho đỡ mệt mỏi e thật sự mong muốn điều đó đấy em cũng mong ju thật sự muốn như vậy". ju biết ko còn có một điều nữa mà em chỉ nói ra với mỗi ju thôi nhưng em sẽ để nói sau.
e gửi nè , em rất giận ju đấy đáng đời đồ đáng ghét em khóc rồi nè, em còn muốn nhát ma ju , nữa đó là c uối cùng là em đố iu bit là cái gì đấy. hehe
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)